Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009

Chuyện tử tế

Nguồn : Bauxite Việt Nam

Xem chừng công cuộc vận động dân sự của giới trí thức và các tầng lớp nhân dân đòi dừng khai thác Bauxite vì những lý do môi trường, kinh tế, kỹ thuật và an ninh-quốc phòng chưa thể ngã ngũ trong ngày một ngày hai. Nhiều bạn đọc gợi ý với Bauxite Việt Nam rằng trang mạng của bà con ta cũng cần có ngày Chủ nhật Tươi tắn để nghỉ ngơi lấy sức. Trong kỳ mở đầu này chúng tôi xin trân trọng giới thiệu bộ phim tài liệu nghệ thuật Chuyện tử tế của đạo diễn Trần Văn Thủy. Kỳ sau, chúng tôi xin giới thiệu tiếp Hà Nội trong mắt ai cũng của đạo diễn Trần Văn Thủy

Bauxite Việt Nam

Chuyện tử tế

Tử tế” là một khái niệm đạo đức. Nghệ sĩ Trần Văn Thủy làm một bộ phim về đạo đức. Nhưng anh bắt đầu như thể một lời tự nhận xét hàm chứa cả sự tự phê phán. Thế rồi khi xem xong phim, lại nhận ra rằng đó là một sự tự nhận thức. Bộ phim chứa toàn những tình tiết “có thực” trong cuộc sống; song toàn bộ tác phẩm lại mang tính ẩn dụ rất cao.

Là một khái niệm đạo đức, hai chữ “Tử tế” được gửi trong những cái vỏ chứa phải là những hành vi tử tế của con người. Vì nếu chỉ âm thầm “tử tế” trong lòng, thì cái tử tế đó chưa định hình. Ngay trong sự “tu thân” thì sự “tử tế” âm thầm kín đáo tuy cũng cần, nhưng chưa đủ để cấu thành cái tử tế đầy đủ trong cuộc đời. Nghệ sĩ Trần Văn Thủy đã nắm bắt những hành vi tử tế, những việc làm tử tế, những hành động tử tế. Nên trong một chừng mức nào đó, bộ phim có thể được gọi tên là “Chuyện những hành động tử tế”.

Vậy “Tử tế” là một khái niệm đạo đức và khái niệm đó phải bộc lộ ra ngoài. Nhưng hành động “trung thành” của con vật nuôi với con người, hành động con vật yêu thương đùm bọc nhau đã đủ để thành sự tử tế chưa? Câu trả lời là: “không” chứ không phải là “chưa”. Vì “tình cảm” của con vật nếu có cũng mới chỉ là những thói quen tập nhiễm mà thôi. Thói quen đó rất dễ mất đi, chẳng hạn, con vật không thể nhớ cái chết của “người thân”. Một con vật bị mắc bẫy chỉ cốt gỡ được cái thân, bỏ đó cái chân cái cẳng bị sập bẫy, rồi bỏ chạy và cũng sớm quên. Còn con người thì nhớ mãi đến vết thương của mình, vết thương ở người thân của mình. Vậy là ở con người chuyện tử tế phải đi kèm với ý thức (đúng hơn là tự ý thức) về sự tử tế. Và cũng nhờ cái ý thức về sự tử tế đó mà con người thoát ra khỏi phạm vi nhỏ bé của riêng mình: đó là trường hợp nó nghĩ đến vết thương màu bùn đỏ ở Tây Nguyên chẳng hạn.

Nói cách khác, con người tử tế khác hẳn con vật ở chỗ biết lo cho mình, cho dân, cho nước, chứ không chỉ biết sống chết mặc bay…

Đó ít nhất là một bài học nhỏ rút ra từ tác phẩm Chuyện tử tế của Trần Văn Thủy.

P.T.


Tải về: 3gp (23 MB) codec.

Nguồn khác: #1 | #2 (BauxiteVN không chịu trách nhiệm về thông tin trên các nguồn này)

Share/Save/Bookmark

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts with Thumbnails